Ngô Thiên Tú

Tình yêu

Tình yêu

Đã yêu chưa sao mãi còn thấp thoáng
Hỡi vầng trăng hỡi tuyết lạnh mùa đông
Để dòng sông cứ mãi bềnh bồng
Buồn mênh mông ngả nghiêng ôm mộng tưởng
Đừng chập chờn cho trái tim du mục
Trôi lang thang theo dòng nước muộn phiền
Không bến bờ chết đuối dưới đáy mơ
Ngỡ hiện thực nào ngờ là hư ảo
Lỡ yêu rồi thì thôi đừng lẫn trốn
Dối buồng tim dối cả giấc mơ tình
Cho thương đau bấu xé cõi hồn thơ
Tưởng bình yên nhưng mãi làm xao xuyến
Đừng làm mùa đông lạnh thêm và băng giá
Đừng làm tình mới lên ngôi lại giẫy chết mơ màng
Sao đành dập tắt ngọn lữa tình sưởi ấm yêu thương
Liệm tim tôi vào huyệt mộ tương tư chính em là thủ phạm
Ngô Thiên Tú

Được bạn: nguyendo đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Tình yêu"